Một số người nghĩ rằng
Từ khoảng thế kỷ thứ 7 sau Công nguyên, quá trình chôn cất ở châu Âu đã nằm trong tay của nhà thờ Kitô giáo và việc chôn cất người chết chỉ được phép trên các khu đất gần nhà thờ, gọi là churchyard. Phần của churchyard được sử dụng để chôn cất được gọi là
Khi dân số châu Âu bắt đầu tăng, sức chứa của graveyards không còn đủ nữa (dân số châu Âu hiện đại gần gấp 40 lần so với thế kỷ thứ 7). Đến cuối thế kỷ 18, sự không bền vững của việc chôn cất trong nhà thờ đã trở nên rõ ràng và xuất hiện những nơi hoàn toàn mới để chôn cất người, độc lập với graveyards—và những nơi này được gọi là
Nguồn gốc từ nguyên của hai từ này cũng khá thú vị. Nguồn gốc của “graveyard” khá rõ ràng; đó là yard (khu đất, sân) đầy graves (mộ). Tuy nhiên, có thể bạn sẽ ngạc nhiên khi biết rằng “grave” xuất phát từ tiếng Tiền Germanic *graban, có nghĩa là “đào”, và có liên quan đến “groove”, nhưng không phải với “gravel”.
Tất nhiên, từ “cemetery” không xuất hiện từ hư không khi graveyards bắt đầu quá tải. Nó xuất phát từ tiếng Pháp cổ cimetiere (nghĩa là nghĩa trang). Từ tiếng Pháp này ban đầu có nguồn gốc từ tiếng Hy Lạp koimeterion, có nghĩa là “nơi ngủ”. Thật thơ mộng phải không?